LÊ VĂN NGUYÊN 20.11.2013
Thư em Nguyễn Kim Xanh
Nha trang ngày17 tháng 11 năm 2013
Trong nhiều cảm xúc đời làm thầy giáo. Nhân dịp vừa nhận được thư học trò cũ, chia sẻ cùng các bạn đồng môn:
Từ những cánh thư học trò cũ, bài thơ ngắn này ra đời:
Từ những cánh thư học trò cũ, bài thơ ngắn này ra đời:
Thư em Nguyễn Kim Xanh
Nha trang ngày17 tháng 11 năm 2013
Thầy kính mến !!!
Đã lâu con không về thăm
Thầy, con được biết sức khỏe của Thầy yếu hơn trước nhiều.Con mong
Thầy giữ gìn sức khỏe cho thật tốt. Đó là điều mong muốn đầu tiên
của con.
Con biết hàng ngày
Thầy vẫn dõi theo bước chân của con,Thầy ơi, Thầy không phải là người
dạy con những buổi học đầu tiên nhưng Thầy là người giúp con vượt qua
lúc con gặp khó khăn trong cuộc đời , là người Thầy mà con mãi kính
trọng.
Con thật may mắn khi
gặp Thầy và nhận được sự giúp đỡ tân tâm của Thầy. Con cảm ơn Thầy
thời gian qua và sẽ mãi cảm ơn Thầy .Trong lúc gia đình con gặp khó
khăn và hầu như con không còn nghị lực thì Thầy đã xuất hiện và
giúp đỡ con rất nhiều.
Gia đình con đã khó
khăn. Ba vất vả nuôi chị em con ăn học ,Mẹ con bệnh phải thường xuyên
nhập viện, người vất vả nhất là Ba con.Gia đình đã khó khăn ngày
càng khó khăn hơn, Chị Hai phải nghỉ học con rất buồn.
Thời gian cứ trôi qua,
sức học của con ngày càng giảm sút. Con thật sự chán nản dù biết
mình phải cố gắn thật nhiều từ đó tinh thần học tập cuả con không
còn ổn định như trước.
Và có cái gì đó thay
đổi khi con được làm học trò của Thầy .Con cảm ơn Thầy những tiết
học mà Thầy đã dạy, con cảm ơn tấm lòng tận tâm và nhiệt tình của
Thầy đã giúp cho con biết cách học tốt hơn. Con đã cảm nhận tấm
lòng cao quý từ Thầy
Bước vào cánh cữa đại
học đem lại niềm cho Ba mẹ đó là mong ước của con. Đột ngột Ba con ra
đi sau một tai nạn, cú sốc quá lớn đối với cả gia đình
Thầy ơi , có phải con
quá yếu đuối không ? Nhưng thật sự
tinh thần con bị suy sụp.Con không muốn gì hết , không chấp nhận được
sự thật , con hụt hẫng và phẩn nộ vô cùng. Ba là người con thương yêu
nhất , con chưa làm gì thật ý nghĩa cho Ba, vậy mà Ba ra đi không lời
dặn dò.
Suy nghĩ đến kỳ thi tốt nghiệp, đại học
sẽ đến với mình như thế nào đây? Con dường như không còn sức lực để
đi tiếp cánh cửa này ,đầu con trống rỗng và thấy mình thật vô dụng.
Con cảm ơn Thầy , chính Thầy một bàn
tay kỳ diệu, ấm áp xuất hiện quan tâm và giúp đỡ con. Con phải cảm
nhận như thế nào nhỉ? Chính tấm lòng cao thượng, sự tận tâm và đầy
nhiệt huyết của Thầy đã giúp đỡ con cố gắng vượt qua khoảng thời
gian đau buồn ấy . Lời nói và việc làm của Thầy thật ân cần , ấm
áp. Con đã cảm nhận được tấm lòng của Thầy dành cho con, nó thật ý
nghĩ và tác động đối với con lúc
này. Chính hoàn cảnh khắc nghiệt ấy mà con càng cảm nhận thấm thía
hơn tấm lòng cao quý của Thầy.Con biết ơn Thầy nhiều lắm.
Nhớ lúc đó Thầy ở bên
cạnh con khuyên bảo ,an ủi, động viên con cố gắng và làm nhiều việc
để trấn an tinh thần con. Lời nói, việc làm nhỏ bé ấy thật có ý
nghĩa biết bao đối với con. Con muốn nói với Thầy những lời biết ơn
tận đáy lòng mình. Bài học về tình yêu thương mà Thầy day con bằng
chính hành động của mình trở thành báu vật tình thần mà con có
được trong cuộc đời, giúp con thành người và làm người. Con vô cùng
biết ơn Thầy vì Thầy đã dạy dỗ và cho con nhiều tình thương đến
thế… những gì con đạt được trong cuộc đời đều nhờ công dạy đỗ của
Thầy- là người không thể thay thế, dù đi đâu làm gì thì Thầy vẫn
mãi là người con quý trọng suốt cả cuộc đời
Năm nay là năm thứ ba của con, con đã đi
hơn nửa chặng đường, trong chặng đường con đi gặp không ít khó khăn và
Thầy là nguồn động lực lớn cho con bước đi. Con sẽ cố gắng học thật
tốt, sống thật tốt để không phụ tấm của lòng Thầy đã quan tâm , lo
lắng dành cho con.
Nhân nhà giáo Việt Nam 20-11. Con chúc Thầy luôn
tràn ngập niềm vui, hạnh phúc , sức khỏe dồi dào và những lời chúc
tốt đẹp nhất. Con cảm ơn Thầy
Cảm ơn Thầy cho con tất cả
Thầy cho con cuộc sống muôn
màu
Thầy đã vun xới ướt mơ
Cho con thực hiện ước mơ
của mình…
Học trò cũ của Thầy
Nguyễn Kim Xanh
Thư em Bích Thảo
Sài Gòn, ngày 15
tháng 11 năm 2013
Thầy Kính mến
Bốn năm trôi qua nhanh thật kể từ ngày con được gặp
Thầy, người Thầy đã tiếp cho con sức mạnh trong những khó khăn nhất
của đời con. Giờ đây khi xa quê con mới có dịp viết thư cho Thầy.
Thầy ơi!ở nhà,Thầy nhớ luyện tập cho đếu đặn,mùa đông
này Thầy nhớ giữ ấm nha Thầy, con thật sự không muốn thời gian trôi
đi nữa, con muốn nhìn thấy nụ cười của Thầy lúc con thành công, con
muốn Thầy khỏe mạnh để tiếp tục đưa những chuyến đò cho những ước mơ
ấp ủ, nhưng cho tới bây giờ con vẫn chưa làm gì được ra hồn cả, dẫu
biết con người đâu thắng nổi quy luật tự nhiên , có phải con quá tham
lam chăng?
Thầy ạ ! ơn Thầy con luôn luôn ghi nhớ , tình Thầy ngàn
năm con cũng không sao đáp trả được. Nhưng thứ quý giá nhất mà con
học được từ Thầy
Đó là một nghị lực phi thường vươn lên trong cuộc sống,
một trái tim yêu thương vô bờ bến và một sự hy sinh vô điều kiện. Con
nhớ lắm một nụ cười hiền hậu, một phong cách giản dị và nhớ cả
những lúc Thầy giận dữ la rầy chúng con, làm sao con quên được .Thầy
chính là huyền thoại của đời con…là tấm gương sáng cho lớp lớp thế
hệ học sinh đi qua đó là tình yêu thương ,xẻ chia và niềm tin vững
vàn để sống. Con biết dù đi đâu nhưng ánh mắt Thầy vẫn dõi theo
chúng con,con xin hứa sẽ nổ lực hết mình và song thật tốt để không
phụ lại những gì mà Thầy đã dành cho con. Hoàn cảnh là động lực
để con vươn lên. Nhưng có những lúc con
yếu đuối và chán chường, con lại tự hỏi “mình vào Sài Gòn
để làm gì?có phải để tìm một cuộc sống tốt hơn không?Vì ai? Không
vì ai cả.. Là vì chính cái cuộc sống cơ cực và thiếu thốn mà con
đã từng trải, chính là đứa em trai cần sự chăm sóc và dạy dỗ . Con
cảm ơn vì Thầy đã đến, Thầy chính là nguồn động viên rất lớn đối
với con, dù khi con là một công nhân hay là một sinh viên , thì mỗi
bước chân con luôn có sự khích lệ của Thầy. Thầy ơi! một phút để
nhìn lại con bỗng thấy bàng hoàng biết bao, khi con không thể giúp
được gì cho Thầy. Thời gian đã bào mòn đi sức khỏe nhưng không lấy đi
được sự lạc quan của Thầy, con thật sự ngưỡng mộ. Tết này con sẽ về
thăm Thầy ,Thầy ráng ăn uống và giữ gìn sức khỏe ạ.
Một lần nữa con xin cảm ơn Thầy , cảm ơn Thầy về tất
cả…
Con chúc Cô và Thầy Thầy sức khỏe, bình an. Những dòng
thư ngắn ngủi không thể nói hết được những gì con muốn nói .Cô và
Thầy chẳng khác nào như Ba Mẹ của con vậy, đó là điều kỳ diệu mà
con may mắn có được.
Kính
thư
Học trò của Thầy
Bích
Thảo
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét